"Cha mẹ tôi, những người giáo dục tôi dạy cho tôi điều này tốt, điều kia xấu. Rất nhiều. Từ thuở bé đến lớn. Nhưng, bản thân thọ có thật sự xác tín không? Không biết. Cứ xem cách họ sống. Cứ nghe cách họ nói. Nghi ngờ lắm!
Một người bạn chết bất ngờ. Đang lúc tràn năng lượng hoạt động. Giữa tuổi thanh xuân. Có lẽ người trong tang gia và bạn bè ở lại, nhận biết rõ hơn thế nào là sự chết và những gì tiêu cực của nó. Càng thân yêu thì càng đau khổ nhiều hơn, khi mối dây sống động đột nhiên bị cắt đứt như thế.
Hãy kể chuyện bằng ảnh hơn chỉ biết chụp ảnh. Khi nhìn vào một bức ảnh người ta muốn nhìn thấy một câu chuyện được ghi lại. Để kể chuyện bằng máy ảnh, bằng bức ảnh, bạn cần nhẫn nại hơn và suy nghĩ về những gì đang làm nhiều hơn.
Một trong những ý niệm sai lầm nhất về nhiếp ảnh được thể hiện trong câu thành ngữ quen thuộc, chắc anh em từng nghe, đó là: “Chiếc máy ảnh không bao giờ nói dối!” Sự thật ngược lại. Toàn bộ các bức ảnh đều “dối trá”. Hình ảnh chỉ là tái hiện hai chiều của cảnh vật ba chiều. Ảnh đen trắng tái hiện thực tế muôn màu, ảnh tĩnh “bắt dính” các chủ thể chuyển động, v.v…
Từ ngữ chữ bokeh có nguồn gốc rất dài dòng và cũng gọi luôn đúng từ đó, không dịch, gọi “Bokeh” (phiênâm/ˈboʊkə/ BOH-kə hoặc /ˈboʊkeɪ/ BOH-kay, trong tiếng Nhật: [boke]) là mức độ mờ nhoè của các chi tiết nằm ngoài vùng ảnh rõ nét (out-of-focus areas) ...