Hãy kể chuyện bằng ảnh hơn chỉ biết chụp ảnh. Khi nhìn vào một bức ảnh người ta muốn nhìn thấy một câu chuyện được ghi lại. Để kể chuyện bằng máy ảnh, bằng bức ảnh, bạn cần nhẫn nại hơn và suy nghĩ về những gì đang làm nhiều hơn.
Một trong những ý niệm sai lầm nhất về nhiếp ảnh được thể hiện trong câu thành ngữ quen thuộc, chắc anh em từng nghe, đó là: “Chiếc máy ảnh không bao giờ nói dối!” Sự thật ngược lại. Toàn bộ các bức ảnh đều “dối trá”. Hình ảnh chỉ là tái hiện hai chiều của cảnh vật ba chiều. Ảnh đen trắng tái hiện thực tế muôn màu, ảnh tĩnh “bắt dính” các chủ thể chuyển động, v.v…
Từ ngữ chữ bokeh có nguồn gốc rất dài dòng và cũng gọi luôn đúng từ đó, không dịch, gọi “Bokeh” (phiênâm/ˈboʊkə/ BOH-kə hoặc /ˈboʊkeɪ/ BOH-kay, trong tiếng Nhật: [boke]) là mức độ mờ nhoè của các chi tiết nằm ngoài vùng ảnh rõ nét (out-of-focus areas) ...
Một thanh niên say xỉn dễ bốc đồng cuồng nộ đã trở nên bình tĩnh và lấy lại sự tự chủ khi được Pythagoras cho nghe một đoạn nhạc có điệu thức Hypophrygian. Còn nếu để anh ta nghe điệu thức Phrygian thì anh ấy dễ trở nên cuồng nộ hơn...